金風(fēng)

詞語解釋
金風(fēng)[ jīn fēng ]
⒈ ?指秋風(fēng)。
例金風(fēng)浦上吹黃葉,一夜紛紛滿客舟。——戎昱《宿湘江》
金風(fēng)送爽。
英autumn wind;
引證解釋
⒈ ?秋風(fēng)。
引《文選·張協(xié)<雜詩>》:“金風(fēng)扇素節(jié),丹霞啟陰期。”
李善 注:“西方為秋而主金,故秋風(fēng)曰金風(fēng)也。”
唐 李白 《酬張卿夜宿南陵見贈(zèng)》詩:“當(dāng)君相思夜,火落金風(fēng)高。”
《警世通言·王安石三難蘇學(xué)士》:“一年四季,風(fēng)各有名:春天為和風(fēng),夏天為薰風(fēng),秋天為金風(fēng),冬天為朔風(fēng)。和、薰、金、朔四樣風(fēng)配著四時(shí)。”
魯迅 《亥年殘秋偶作》詩:“塵海蒼茫沉百感,金風(fēng)蕭瑟走千官。”
國語辭典
金風(fēng)[ jīn fēng ]
⒈ ?秋風(fēng)。古人常以陰陽五行解釋季節(jié)變化,秋于五行中屬金,故稱秋風(fēng)為「金風(fēng)」。
引《三國演義·第一三回》:「時(shí)值秋天,金風(fēng)驟起。」
《初刻拍案驚奇·卷一一》:「金風(fēng)吹柳蟬先覺,暗送無常死不知。」
分字解釋
※ "金風(fēng)"的意思解釋、金風(fēng)是什么意思由萬詞庫-專業(yè)的漢語詞典與文學(xué)資料庫漢語詞典查詞提供。
相關(guān)詞語
- yú fēng yí wén余風(fēng)遺文
- fēng gé風(fēng)格
- jīn guāng金光
- bù zhèng zhī fēng不正之風(fēng)
- fēng yī風(fēng)衣
- fēng qíng風(fēng)情
- wǔ jīn五金
- chūn fēng春風(fēng)
- chūn fēng fèng rén春風(fēng)風(fēng)人
- jīn sè jiè金色界
- jiǎng jīn獎(jiǎng)金
- yí fēng yí zé遺風(fēng)遺澤
- yáng liǔ fēng楊柳風(fēng)
- bái jīn白金
- huáng jīn黃金
- zuì dōng fēng醉東風(fēng)
- jīn qī金戚
- fēng chuī cǎo dòng風(fēng)吹草動(dòng)
- fēng guāng風(fēng)光
- xīng fēng zuò làng興風(fēng)作浪
- jīn guāng shǎn shǎn金光閃閃
- yì fēng義風(fēng)
- jīn chāi shí èr金釵十二
- bō cǎo zhān fēng撥草瞻風(fēng)
- jīn qì金砌
- jīn qián金錢
- fēng dù piān piān風(fēng)度翩翩
- fēng tú rén qíng風(fēng)土人情
- zhí jīn職金
- bā jié fēng八節(jié)風(fēng)
- jīn yī dān金衣丹
- hēi jīn黑金