怡養(yǎng)

詞語(yǔ)解釋
怡養(yǎng)[ yí yǎng ]
⒈ ?和樂(lè)。
⒉ ?猶保養(yǎng),休養(yǎng)。
⒊ ?猶陶冶。
引證解釋
⒈ ?和樂(lè)。
引《文選·嵇康<琴賦>》:“若和平者聽(tīng)之,則怡養(yǎng)悅悆,淑穆玄真。”
李善 注引《廣雅》:“養(yǎng),樂(lè)也。”
⒉ ?猶保養(yǎng),休養(yǎng)。
引南朝 梁 何遜 《入西塞示南府同僚》詩(shī):“情游乃落魄,得性隨怡養(yǎng)。”
《舊唐書(shū)·丘和傳》:“和 時(shí)年已衰老,乃拜 稷州 刺史,以是本鄉(xiāng),令自怡養(yǎng)。”
宋 林逋 《山閣偶書(shū)》詩(shī):“餘生多病期怡養(yǎng),聊此棲遲一避喧。”
⒊ ?猶陶冶。
引茅盾 《官艙里》:“‘哦,絲竹是能夠怡養(yǎng)性子的。極好,極好!’老先生也鄭重地贊嘆著。”
分字解釋
※ "怡養(yǎng)"的意思解釋、怡養(yǎng)是什么意思由萬(wàn)詞庫(kù)-專業(yè)的漢語(yǔ)詞典與文學(xué)資料庫(kù)漢語(yǔ)詞典查詞提供。
近音詞、同音詞
- yī yàng一樣
- yì yàng異樣
- yī yàng依樣
- yí yǎng頤養(yǎng)
- yì yáng抑揚(yáng)
- yì yǎng義養(yǎng)
- yǐ yáng倚佯
- yì yǎng役養(yǎng)
- yǐ yáng倚陽(yáng)
- yì yáng泆陽(yáng)
- yì yáng嶧陽(yáng)
- yí yāng遺殃
- yī yǎng依仰
- yí yáng夷羊
- yí yāng貽殃
- yí yáng栘楊
- yǐ yáng迤揚(yáng)
- yī yǎng醫(yī)養(yǎng)
- yī yáng伊陽(yáng)
- yì yáng挹揚(yáng)
- yì yàng悒怏
- yì yǎng異養(yǎng)
- yǐ yáng蟻羊
詞語(yǔ)組詞
相關(guān)詞語(yǔ)
- yǎng yōng yí huàn養(yǎng)癰遺患
- yǎng zhèng養(yǎng)正
- tiáo yǎng調(diào)養(yǎng)
- yǎng liào養(yǎng)料
- yǎng hǔ yí huàn養(yǎng)虎遺患
- lǐ yǎng理養(yǎng)
- yì yǎng義養(yǎng)
- péi yǎng培養(yǎng)
- xīn yí欣怡
- yí yù怡悆
- yǎng bù dà養(yǎng)不大
- yí yuè怡悅
- jǐ yǎng給養(yǎng)
- yí hé怡和
- zhì yǎng至養(yǎng)
- yǎng gāo養(yǎng)高
- bào yǎng抱養(yǎng)
- yǎng shēng養(yǎng)甥
- yǎng shēng養(yǎng)生
- dào dé xiū yǎng道德修養(yǎng)
- yí lè怡樂(lè)
- yǎng zǐ養(yǎng)子
- yǎng gū養(yǎng)孤
- yǎng wù養(yǎng)物
- yǎng niú養(yǎng)牛
- xù yǎng蓄養(yǎng)
- yǎng lǎo táng養(yǎng)老堂
- yí xīn怡心
- lǐng yǎng領(lǐng)養(yǎng)
- gōng yǎng供養(yǎng)
- yí sè怡色
- fú yǎng服養(yǎng)