命書(shū)

詞語(yǔ)解釋
命書(shū)[ mìng shū ]
⒈ ?詔書(shū),詔令。
⒉ ?算命的書(shū)。
引證解釋
⒈ ?詔書(shū),詔令。
引《儀禮·覲禮》:“諸公奉篋服加命書(shū)于其上。”
《左傳·定公四年》:“其子 蔡仲 改行帥德, 周公 舉之,以為己卿士,見(jiàn)諸王,而命之以 蔡。其命書(shū)云:‘王曰:“胡 !無(wú)若爾考之違王命也。”
’” 唐 劉禹錫 《蘇州加章服謝宰相狀》:“猥蒙朝奬,特降命書(shū)。”
宋 曾鞏 《中大夫尚書(shū)左丞蒲宗孟母陳氏追封潁川郡太夫人》:“陪京望郡,俾定新封,服我命書(shū)。尚其不泯!”
⒉ ?算命的書(shū)。
引宋 趙彥衛(wèi) 《云麓漫鈔》卷十三:“論者今取世俗所謂命書(shū)觀之,往往皆近時(shí)語(yǔ),推尊 珞琭子,尤非古文。”
分字解釋
※ "命書(shū)"的意思解釋、命書(shū)是什么意思由萬(wàn)詞庫(kù)-專(zhuān)業(yè)的漢語(yǔ)詞典與文學(xué)資料庫(kù)漢語(yǔ)詞典查詞提供。
相關(guān)詞語(yǔ)
- jiǎng gàn dào shū蔣干盜書(shū)
- mài mìng賣(mài)命
- qiān lǐ mìng jià千里命駕
- mìng mìng niǎo命命鳥(niǎo)
- gào mìng rén誥命人
- táo mìng逃命
- pò tǐ shū破體書(shū)
- wáng mìng zhī tú亡命之徒
- mìng pù命鋪
- mìng chēng命稱(chēng)
- suǒ mìng索命
- shēng mìng lì生命力
- sù mìng lùn宿命論
- hòu hàn shū后漢書(shū)
- sòng mìng送命
- mìng dì命蒂
- mìng lìng命令
- zhuàng mìng láng撞命郎
- mìng jiǎn命蹇
- mìng shāng命觴
- bó mìng薄命
- wài mìng fù外命婦
- mìng jiè命介
- hàn shū漢書(shū)
- wǔ sè shū五色書(shū)
- mìng xí命席
- zhī mìng zhī nián知命之年
- zhī mìng知命
- shòu mìng xǐ受命璽
- èr mìng dǎng二命黨
- mìng jià命駕
- sǐ mìng死命