天儀

詞語解釋
天儀[ tiān yí ]
⒈ ?謂天之光儀。
⒉ ?指天子的容儀。
⒊ ?上天規(guī)定的法度。
引證解釋
⒈ ?謂天之光儀。
引《樂府詩集·郊廟歌辭八·漢安世房中歌》:“孝奏天儀,若日月光。”
《宋書·律歷志下》:“七政致齊,實謂天儀。”
⒉ ?指天子的容儀。
引《后漢書·東平憲王蒼傳》:“既賜奉朝請,咫尺天儀。”
《文選·顏延之<車駕幸京口三月三日侍游曲阿后湖作>詩》:“神御出瑤軫,天儀降藻舟。”
呂向 注:“神、天,皆謂帝也……儀,容儀也。”
⒊ ?上天規(guī)定的法度。此指道教的法規(guī)。
引《云笈七籤》卷八十:“奉承教旨,具依天儀,長齋千日。”
分字解釋
※ "天儀"的意思解釋、天儀是什么意思由萬詞庫-專業(yè)的漢語詞典與文學資料庫漢語詞典查詞提供。
相關詞語
- yī tiān一天
- gǎi tiān改天
- tiān mǎ天馬
- tiān xià天下
- tiān zhèng jié天正節(jié)
- tiān tǐ天體
- tiān shǐ天使
- wú fǎ wú tiān無法無天
- tiān fāng guó天方國
- dōng tiān冬天
- xià tiān夏天
- tiān wài yǒu tiān天外有天
- tiān mìng天命
- huī yí徽儀
- tiān kōng天空
- tiān shēng天生
- tiān é天鵝
- tiān nián天年
- tiān gān天干
- tiān píng天平
- sè tiān色天
- tiān rán天然
- zhòng mín tiān種民天
- yí bù儀部
- fēi tiān飛天
- tiān mìng lùn天命論
- tiān dà dì dà天大地大
- bái tiān白天
- tiān píng shān天平山
- tiān mù shān天目山
- tiān xià dì yī天下第一
- míng tiān明天