豐壤

詞語解釋
豐壤[ fēng rǎng ]
⒈ ?肥沃的土地。
引證解釋
⒈ ?肥沃的土地。
引漢 張衡 《南都賦》:“割 周 楚 之豐壤,跨 荊 豫 而為疆。”
三國 魏 曹丕 《槐賦》:“托靈根於豐壤,被日月之光華。”
《晉書·阮種傳》:“夫廉恥之於政,猶樹藝之有豐壤,良歲之有膏澤,其生物必油然茂矣。”
清 王第祺 《班固自為序傳賦》:“是猶珍黍穋之味,而惡夫豐壤之腴;重江河之深,而忘夫 崑崙 之吐。”
國語辭典
豐壤[ fēng rǎng ]
⒈ ?肥饒的土壤。
引《文選·張衡·南都賦》:「割周楚之豐壤,跨荊豫而為疆。」
分字解釋
※ "豐壤"的意思解釋、豐壤是什么意思由萬詞庫-專業的漢語詞典與文學資料庫漢語詞典查詞提供。
相關詞語
- fēng shōu豐收
- fēng nián豐年
- fēng nián zhào豐年兆
- tǔ rǎng土壤
- píng rǎng平壤
- rǎng tǔ壤土
- fēng fù豐富
- yán jiǎn yì fēng言簡義豐
- fēng nián yù豐年玉
- fēng nián jì豐年祭
- nián fēng年豐
- dēng fēng登豐
- zú shí fēng yī足食豐衣
- bīng jiě rǎng fēn冰解壤分
- fēng hào豐鎬
- fēng biàn豐辯
- fēng hòu豐厚
- fēng zǐ kǎi豐子愷
- fēng yú豐腴
- fēng fù豐腹
- yǒng fēng永豐
- āi rǎng埃壤
- fēng yì豐懿
- rǎng dì壤地
- huái rǎng槐壤
- qǔ méi fēng jiá曲眉豐頰
- yǐ rǎng蟻壤
- fēng wū豐屋
- fēng gān豐干
- qiū rǎng丘壤
- fēng yì豐逸
- fēng gé豐格