童孺

詞語解釋
童孺[ tóng rú ]
⒈ ?兒童;幼年。
⒉ ?指閱世未深的青年。
引證解釋
⒈ ?兒童;幼年。
引漢 蔡邕 《童幼胡根碑》:“嗟童孺之夭逝兮,傷慈母之肝情。”
《南史·范元琰傳》:“元琰 時(shí)童孺,哀慕盡禮。”
唐 儲光羲 《貽王侍御出臺掾丹陽》詩:“紛吾家 延州,結(jié)友在童孺。”
清 汪琬 《跋<擬明史侯岐曾傳>后》:“指書生為強(qiáng)寇,麗童孺以極刑,勾連瓜蔓,抄掠不已。”
⒉ ?指閱世未深的青年。
引宋 范仲淹 《上執(zhí)政書》:“遠(yuǎn)惡之官,多在寒族;權(quán)貴之子,鮮離上國。況百司者,朝廷之綱紀(jì),風(fēng)教之戶牖,咸在童孺,曾無激揚(yáng)。”
分字解釋
※ "童孺"的意思解釋、童孺是什么意思由萬詞庫-專業(yè)的漢語詞典與文學(xué)資料庫漢語詞典查詞提供。
相關(guān)詞語
- tóng shēng童聲
- ér tóng兒童
- tóng nián童年
- qīng tóng青童
- tóng yá童牙
- tóng niú童牛
- zhì tóng稚童
- rú zǐ孺子
- mǎ tóng馬童
- ān tóng安童
- tóng nán童男
- tóng shēng童生
- guó jì ér tóng jié國際兒童節(jié)
- tóng yán童顏
- tóng diān童顛
- shān tóng山童
- tóng shān zhuó zhuó童山濯濯
- tóu tóng chǐ huò頭童齒豁
- jié tóng結(jié)童
- fù rú婦孺
- tóng zǐ shì童子試
- líng tóng靈童
- yā tóng丫童
- rú mù孺慕
- rú qì孺泣
- tóng yòu童幼
- tóng nǚ童女
- shén jī tóng神雞童
- ér tóng xīn lǐ xué兒童心理學(xué)
- zǐ tóng子童
- tóng yán hè fà童顏鶴發(fā)
- zhòng tóng重童