風(fēng)習(xí)

詞語(yǔ)解釋
風(fēng)習(xí)[ fēng xí ]
⒈ ?風(fēng)俗習(xí)慣。
引證解釋
⒈ ?風(fēng)俗習(xí)慣。
引清 吳偉業(yè) 《送宛陵施愚山提學(xué)山東》詩(shī):“風(fēng)習(xí)使之然,詩(shī)書(shū)狥然諾。”
清 吳敏樹(shù) 《書(shū)毛西垣<黔苗竹枝詞>后》:“﹝ 毛西垣 ﹞客游 貴陽(yáng) 時(shí),取 黔中 苗 俗事,以其族類(lèi)舉之,各為詠歌,成《竹枝》百首,多言男女配合可嗤笑事,而其他風(fēng)習(xí)皆具焉。”
郭澄清 《大刀記》第三章:“在而今的 雒家莊 上,那套相沿多年的風(fēng)習(xí)全都改了。”
分字解釋
※ "風(fēng)習(xí)"的意思解釋、風(fēng)習(xí)是什么意思由萬(wàn)詞庫(kù)-專(zhuān)業(yè)的漢語(yǔ)詞典與文學(xué)資料庫(kù)漢語(yǔ)詞典查詞提供。
相關(guān)詞語(yǔ)
- yú fēng yí wén余風(fēng)遺文
- shí xí實(shí)習(xí)
- fēng gé風(fēng)格
- bù zhèng zhī fēng不正之風(fēng)
- fēng yī風(fēng)衣
- fēng qíng風(fēng)情
- xué xí學(xué)習(xí)
- xí zuò習(xí)作
- chūn fēng春風(fēng)
- chūn fēng fèng rén春風(fēng)風(fēng)人
- yí fēng yí zé遺風(fēng)遺澤
- yáng liǔ fēng楊柳風(fēng)
- zuì dōng fēng醉東風(fēng)
- fēng chuī cǎo dòng風(fēng)吹草動(dòng)
- fēng guāng風(fēng)光
- xīng fēng zuò làng興風(fēng)作浪
- yì fēng義風(fēng)
- bō cǎo zhān fēng撥草瞻風(fēng)
- fēng dù piān piān風(fēng)度翩翩
- fēng tú rén qíng風(fēng)土人情
- bā jié fēng八節(jié)風(fēng)
- fēng xiǎn風(fēng)險(xiǎn)
- mín fēng民風(fēng)
- fēng shuǐ風(fēng)水
- fēng fēng yǔ yǔ風(fēng)風(fēng)雨雨
- fēng qì風(fēng)氣
- yǎn xí演習(xí)
- fēng huá zhèng mào風(fēng)華正茂
- fēng yǔ tóng zhōu風(fēng)雨同舟
- liú fēng yí jì流風(fēng)遺跡
- wēi fēng lǐn lǐn威風(fēng)凜凜
- fēng shēng hè lì風(fēng)聲鶴唳