童齔

詞語解釋
童齔[ tóng chèn ]
⒈ ?幼小;童年。
⒉ ?指小兒。
引證解釋
⒈ ?幼小;童年。
引《后漢書·皇后紀下·安思閻皇后》:“顯 景 諸子年皆童齔,并為黃門侍郎。”
《舊唐書·裴休傳》:“休 志操堅正,童齔時,兄弟同學於濟源別墅。”
王闿運 《郭新楷傳》:“童齔穎異,數歲喪父,孤居 長沙。”
⒉ ?指小兒。
引《北史·韓麒麟傳》:“假令一處彈箏、吹笛,緩舞長歌;一處嚴師苦訓,誦詩講禮,宣令童齔,任意所從。”
《隋書·食貨志》:“於是譎詭賦稅,異端俱起,賦及童齔,算至船車。”
分字解釋
※ "童齔"的意思解釋、童齔是什么意思由萬詞庫-專業的漢語詞典與文學資料庫漢語詞典查詞提供。
相關詞語
- tóng shēng童聲
- ér tóng兒童
- tóng nián童年
- qīng tóng青童
- tóng yá童牙
- tóng niú童牛
- zhì tóng稚童
- mǎ tóng馬童
- ān tóng安童
- tóng nán童男
- tóng shēng童生
- guó jì ér tóng jié國際兒童節
- tóng yán童顏
- tóng diān童顛
- shān tóng山童
- tóng shān zhuó zhuó童山濯濯
- tóu tóng chǐ huò頭童齒豁
- jié tóng結童
- tóng zǐ shì童子試
- líng tóng靈童
- yā tóng丫童
- tóng yòu童幼
- tóng nǚ童女
- shén jī tóng神雞童
- ér tóng xīn lǐ xué兒童心理學
- zǐ tóng子童
- tóng yán hè fà童顏鶴發
- zhòng tóng重童
- tóng niú jiǎng童牛獎
- tóng méng童蒙
- liù yī ér tóng jié六一兒童節
- tiáo tóng髫童