停戰(zhàn)
詞語解釋
停戰(zhàn)[ tíng zhàn ]
⒈ ?交戰(zhàn)各方同意暫時(shí)停止戰(zhàn)爭(zhēng)行動(dòng);局部或全面的停止交戰(zhàn)。
英armistice; truce; cessation of hostilities;
引證解釋
⒈ ?交戰(zhàn)雙方停止作戰(zhàn)。
引清 平步青 《霞外攟屑·時(shí)事·彭尚書奏摺》:“三月十一日停戰(zhàn), 華 兵拔隊(duì)齊回。”
魏巍 《東方》第五部第一章:“在這種情勢(shì)下,于七月十日敵人被迫接受了停戰(zhàn)談判?!?/span>
國(guó)語辭典
停戰(zhàn)[ tíng zhàn ]
⒈ ?停止戰(zhàn)爭(zhēng)。
例如:「兩國(guó)協(xié)議停戰(zhàn)。」
近寢兵 息兵 休戰(zhàn)
反開戰(zhàn)
相關(guān)成語
- xíng dòng xiē行動(dòng)些
- fā láo sāo發(fā)牢騷
- fáng wū房屋
- yuǎn dōng遠(yuǎn)東
- hòu lǐ tóu后里頭
- jiāng jiù將就
- xiāo sàn消散
- yú shè逾涉
- cǎo xián草賢
- zhī jié枝節(jié)
- dān sì hú jiāng簞食壺漿
- lián jī duì連機(jī)碓
- xú hǎi dōng徐海東
- shī shēng失聲
- shēng tú生徒
- hēi yè黑夜
- nài xīn耐心
- xiū fù修復(fù)
- huí èr回二
- jiàn tóu箭頭
- miàn xiàng面向
- cóng qián從前
- qì lì氣力
- nǐ shēng cí擬聲詞